Mã Siêu (
chữ Hán: 馬超,
bính âm: Mǎ Chāo,
176-
222), tự
Mạnh Khởi (孟起), là một võ tướng cuối thời
Đông Hán, đầu đời
Tam Quốc trong
lịch sử Trung Quốc. Ông mang trong mình dòng máu
rợ Khương và được cho là hậu duệ của tướng
Mã Viện nhà
Đông Hán.Đương thời Mã Siêu được ca ngợi là võ dũng hơn người, nhưng bị nhiều người phê phán vì thói hung hăng thô bạo (do ảnh hưởng của việc từ nhỏ sống với người Khương) và những hành động thiếu cân nhắc như nổi dậy chống Tào Tháo, khiến gia đình đều bị Tào Tháo giết. Trong "Ích Châu Kỳ Cựu Truyện", người Thái thú Thục quận là Cương Thương đánh giá Mã Siêu là kẻ "dũng mãnh mà bất nhân, thấy lợi không kể đến tình nghĩa". Trong cuốn sử
Tam quốc chí,
Trần Thọ cho rằng Mã Siêu là "kẻ ngông cuồng, tự đại, cuối cùng khiến cả họ tộc bị diệt vong".Trong tiểu thuyết
Tam quốc diễn nghĩa được viết vào
thế kỷ 14, hình tượng nhân vật Mã Siêu cũng như
Mã Đằng,
Hàn Toại được tác giả
La Quán Trung tô son và sửa đổi, thêm thắt khá nhiều: Siêu có biệt danh là "Cẩm Mã Siêu" (nghĩa là Mã Siêu tuyệt mỹ hay đẹp đẽ, lấy từ chữ 錦 "Cẩm" có nghĩa là vải dệt hoa đẹp, gọi là gấm vóc), khởi binh trả thù cho cha chứ không phải làm phản khiến cha bị giết, chiếm được thành Trường An, truy sát khiến
Tào Tháo phải cắt râu vứt áo, đại chiến
Hứa Chử và
Trương Phi (tất cả đều là các sự kiện hư cấu, không có thật), và cuối cùng trở thành một trong
ngũ hổ tướng của nhà
Thục Hán bao gồm
Quan Vũ,
Trương Phi,
Triệu Vân,
Hoàng Trung (Ngũ hổ tướng là chức danh hư cấu).